Thoắt cái mà gần hết năm
Đã cuối tháng mười rồi đó
Một năm vèo cái, qua nhanh
Vài cánh lá vàng be bé
Rơi rụng trên những lối đi
Mỏng manh như những đứa trẻ
Lại còn … đáng yêu nữa kia
Sáng nay sương mù về nhiều
Nhớ Đà Lạt quá đi thôi
Ùa về một trời kỷ niệm
Nhớ thương thương nhớ đầy vơi
Cuối năm, xứ người rộn rã
Mà sao cứ thấy bơ vơ
Muốn nói đôi câu tiếng việt
Cũng phải lên mạng …. và chờ .. :((
Sáng nay, lá vàng rụng khắp
Quê nhà, thu đã sang chưa
p/s:Bài thơ được bạn họa lại từ một bài viết của mình
No comments:
Post a Comment